Gần đây, cháu có mở lòng với mọi người xung quanh hơn. Cháu thu xếp để gặp những người cháu quen đã lâu nhưng bản thân cháu biết rất ít về họ. Cháu muốn hiểu hơn về mọi người, đồng thời muốn kiếm một người lắng nghe cháu.
Cháu cứ ngỡ là, khi mở lòng ra, cháu sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn. Đúng là sau những buổi hẹn ý nghĩa, cháu có thấy vui hơn, nhưng niềm vui đó không kéo dài Tiệm ạ. Cuối cùng, cháu vẫn cảm thấy tồi tệ và lạc lõng giữa những khuôn mặt những người thân quen. Cháu tự thấy mình đối xử không tệ với bạn bè, khi nào cần cháu cũng đều hết lòng giúp đỡ, cả về vật chất lẫn tinh thần. Nhưng có lẽ, mọi người chỉ coi cháu như một miếng band-aid thôi. Mỗi khi cần người, dù cháu có gào thét cỡ nào, mọi người chỉ dừng lại mở mức biết là cháu đang chới với. Cháu muốn được lắng nghe. Nhưng mà ai cũng bận rộn với cuộc sống của họ hết, không ai dừng lại để lôi cháu lên cả. Cả đời, cháu chỉ cần một người sẵn lòng lắng nghe cháu và không “đã xem” cảm xúc của cháu thôi.
Là do cháu cứ đòi hỏi nhiều quá hay là do mọi người vô cảm quá hả Tiệm?
Mong phản hồi từ Tiệm.
Thân,
--------------------------------
" Thêm một chiếc lá rụng
Thế là thành mùa thu
Thêm một tiếng chim gù
Thành ban mai tinh khiết.
Dĩ nhiên là tôi biết
Thêm một lắm điều hay."
(Trích bài thơ "Thêm một" - Trần Hòa Bình)
Xin chào Củ Khoai tây.
(Cậu có thêm một bức thư gửi cho cậu nữa nhé)
Mình là V.L- người sẽ trả lời thư của bạn.
Thật sự mình rất đồng cảm với cảm xúc của bạn trong bức thư. Cái cảm xúc mà nghĩ rằng thật sự mình chỉ giống như cái band-aid người ta cần tới khi bị thương rồi tới khi vết thương của họ liền miệng thì mình lập tức bị vứt bỏ là cảm xúc rất tệ. Mình rất rất hiểu cảm giác tủi thân của bạn. Thật đó.
Mình biết khi đọc thư này thì đã rất nhiều ngày trôi qua từ lúc bạn viết bức thư rồi. Dù xác suất giờ bạn đã ổn hơn là không quá cao nhưng mình vẫn mong mọi thứ đã tốt hơn. Nếu bây giờ mọi thứ đã tốt hơn và bạn đã có được cảm giác được yêu thương cũng như cảm thấy được người khác trân trọng thì không cần phải đọc thêm bức thư này nữa. Mình nghĩ những gì mình sắp hồi âm có phần hơi phũ phàng. Tuy nhiên, đây là những gì mình rút ra được thật sự từ trải nghiệm của bản thân nên tính chân thực rất cao. Điều mình mong đợi là có thể góp phần giúp cậu thấy tốt hơn và trở nên tốt hơn sau khi đọc bức thư này. Mong rằng cậu có thể bình thản đón nhận bức thư.
Trong thư này mình sẽ xưng hô là mình và cậu nhé, do mình không nghĩ là mình đủ tuổi để làm chú của ai từ tầm tuổi teen trở lên cả, nên không phải xưng cháu như trong thư đâu.
Okay, để bắt đầu trả lời thư, mình sẽ kể câu chuyện nhỏ này.
“ Có 1 vị luật sư da trắng, người Mỹ đã dành trọn vẹn sự nghiệp hàng chục năm của mình để bào chữa free cho những người da đen bị kết án tử hình một cách vội vàng, vô căn cứ vì sự phân biệt chủng tộc. Trong suốt sự nghiệp của mình, ông đã cứu được tổng cộng 78 người da đen thoát khỏi chiếc ghế điện tử hình.
Sự nghiệp cứu vớt những người đàn ông vô tội đó diễn ra vào đầu thế kỉ XX là khi mà nạn phân biệt chủng tộc phổ biến khắp mọi nơi ở Mỹ cũng như Châu Âu nên ông phải vượt muôn vàn khổ cực để mang lại công bằng cho các thân của mình.
Nổi tiếng nhất trong số các vụ thắng kiện của ông đó là vụ án “Chuyến tàu Alabama’’ năm 1931. Trong vụ kiện này các công tố viên buộc tội 9 người đàn ông da đen hiếp dâm 2 phụ nữ da trắng. Thay vì đi sâu vào điều tra, các công tố viên đã buộc tội 9 người này một cách vội vã vì định kiến sắc tộc. Chính nhờ tinh thần công lý vượt qua cả những ham muốn vật chất tiền bạc của ngài luật sư mà 9 người đàn ông đó mới thoát tội tử hình một cách oan uổng.”
Với những nỗ lực kiên trì không chịu khuất phục cường quyền bảo vệ kẻ yếu thế hẳn bạn nghĩ những người được ông giải thoát đã vô cùng biết ơn đúng không?
Đắng lòng là không!
Không một ai, mình nhấn mạnh là không có bất kì một ai trong số 78 người kia quay lại sau khi trắng án để cảm ơn ông cả. Bởi lẽ, rất nhiều người trong số chúng ta là những KẺ VÔ ƠN.
Nhiều người sống một cách rất bản năng, họ coi tất cả những điều tốt đẹp mà họ nhận lại từ ta như điều hiển nhiên và tất yếu như một nghĩa vụ mà ta phải làm cho họ. Bất kể cậu đã nỗ lực tới bao nhiêu, cố gắng vì họ thế nào, hy sinh ra sao thì trong mắt những kẻ đó cậu cũng không có vai trò gì cả. Dù buồn biết bao nhưng mình cũng phải nói rằng số người này trên thế giới là rất đông, còn những người hiểu lí lẽ và tình nghĩa thì lại không nhiều bằng.
Giải pháp đơn giản nhất để không bị lợi dụng hay phung phí lòng tốt của mình, đó là: Bạn không cần phải làm người tốt với những người đó nữa.
Bạn chỉ cần học cách nói không với tất cả mà thôi!
Khi có bất cứ ai cần giúp đỡ hay quan tâm mà bạn ngại từ chối thì có cách dễ dàng lắm: Bạn bịa ra một cái cớ nào đó hợp lý một chút rồi nói ra với giọng thống thiết một tẹo là xong. Họ sẽ khó chịu mắng nhiếc cậu mà đi lúc đó vì bị từ chối. Cậu sẽ thấy khó chịu chút xíu lúc ban đầu nhưng rồi sau vài lần là cậu sẽ quen thôi.
Đó, trên đây là cách đơn giản nhất, dễ làm nhất mà đại đa số những người tốt từng bị lợi dụng đã lựa chọn làm theo, và mình đoán chắc cậu cũng có không ít lần suy nghĩ về việc sẽ làm theo cách này nhưng vẫn không đành lòng đúng không nào? ^^
Và đây cũng chính là cách mà thế giới càng ngày càng ít người tốt mà càng lúc càng nhiều người lạnh lùng hơn. Thế giới trở nên tệ hơn khi người tốt bị cái xấu xa đồng hoá. Vậy cho nên, dù mình nêu cách trên ra chỉ là cách đơn giản dễ làm nhất thôi chứ mình không mong cậu theo cách đó đâu nhé. :”>
Giờ mình sẽ giới thiệu với cậu các nguyên tắc để cậu vẫn có thể làm 1 người tốt, bao dung đường hoàng mà không những không bị lợi dụng mà còn có thể nhận được sự trân trọng công sức của mình, cũng như là nhận lại sự tôn trọng của tất cả mọi người nhé.
Đây là các nguyên tắc mà mình đã đọc được trong cuốn “Barking the wrong tree’, mình đã áp dụng và thành công. Nhân tiện giới thiệu qua về bản thân thì mình năm nay 26 tuổi, hiện đang kinh doanh riêng. Mình đã khởi nghiệp được hơn 4 năm với một công ty thời trang nhỏ chuyên may mặc âu phục, doanh thu loanh quanh tầm trên dưới 3 tỷ mỗi năm. Mình không có ý nói là cậu áp dụng các quy tắc này sẽ thành như mình mà có thể cậu sẽ còn thành công hơn thế nữa không chừng ^^
· Quy tắc 1: Cứ Làm việc tốt nhưng phải đảm bảo nỗ lực của mình được chú ý.
Khi bạn làm cho ai đó một điều gì tốt đẹp mà cần tới sự cố gắng hay nỗ lực thì bạn hãy nói cho họ biết bạn đã vất vả như thế nào để họ trân trọng nó. Đừng im lặng vì đôi khi thái độ bình thản như không có gì của mình cũng làm người ta hiểu lầm rằng việc bạn làm không có gì khó khăn cả nên thái độ họ mới hờ hững thế.
Ví dụ: bạn đã ngồi nghe đứa bạn tâm sự chuyện buồn suốt 3 tiếng đồng hồ buổi tối tới muộn mới có thể về nhà trong khi sáng mai bạn có một buổi thi quan trọng. Bạn hãy nói cho người bạn đó biết trước khi ra về:
“Mặc dù mai tao có một buổi thi quan trọng và giờ tao mới về ôn bài được, nhưng tao không nỡ bỏ mày một mình. Vì bạn bè không bỏ nhau lúc hoạn nạn’’.
Hay khi bạn đã mất rất nhiều tiếng nướng bánh ngọt hay làm mỳ Ý cho một người bạn đang đói. Bạn cần phải nói rõ cho nó biết rằng bạn đã làm món ăn nhọc công như thế nào, cẩn thận ra sao để nó có thể thưởng thức những món đó.
Chúng ta học được gì từ những kẻ ưa chơi bẩn để ngoi cao lên vị trí cao hơn trong một tổ chức nào? Họ làm tốt được một việc nhỏ thì sẽ hô hoán lên để tất cả cùng biết, phóng đại lên như một thành tích vô cùng vĩ đại. Thậm chí họ sẵn sàng cướp công người khác để nâng thêm vai trò của mình trong mắt sếp. Họ muốn tất cả phải nhìn thấy mình. Nhưng những việc này không cần phải là một kẻ chơi bẩn mới làm được. Cậu cần phải thể hiện cho người khác biết rằng cậu đã cố gắng vì họ thế nào nếu không cậu sẽ không được tôn trọng. Đấy không phải bằng chứng cho việc thế giới vô cảm, nó chỉ đơn thuần là bản chất con người thôi.
Mình mong cậu nhớ kỹ rằng: Hành động quên mình vô điều kiện quá nhiều lần thì không phải là cao thượng, mà là ngu ngốc.
Cậu không nhất thiết là phải trở thành một người kể công cho tất cả những điều tốt của bản thân nhưng khi cậu đã hy sinh vì người khác thì họ nhất định phải biết điều đó. Và khi cậu đã chia sẻ với họ về sự vất vả của mình mà họ vẫn không trân trọng thì cậu hoàn toàn có thể cân nhắc việc giữ khoảng cách với họ từ nay trở đi.
· Quy tắc 2: Nghĩ về dài hạn và làm cho người khác cũng nghĩ dài hạn.
Vì lẽ người ta không thể nào cư xử xấu hay cố tình vô ơn với bạn khi họ biết là họ sẽ còn cộng tác hay gặp bạn nhiều lần trong tương lai. Hãy làm cho họ biết rằng khi họ trân trọng thì ta sẽ nhất định tiếp tục đối tốt với họ trong tương lai sau này.
Cụ thể một chút nhé: Khi một người đã biết về inbox cảm ơn, nói rằng họ trân trọng công sức của bạn thế nào, mời bạn đi ăn để cảm ơn, hay mua trà sữa cho bạn…. Bạn hãy đi kể lại với bạn bè xung quanh rằng người đó là người sống ân nghĩa thế nào. Mình ngộ ra là tin xấu lan nhanh thì tin tốt cũng lan nhanh không kém đâu. Rồi việc bạn đi nói tốt về họ sẽ quay lại với họ nhanh thôi. Khi ấy thì hình ảnh của họ được nâng lên trong mắt người khác vì trả ơn cậu, họ sẽ muốn tiếp tục giữ hình ảnh như thế trong tương lai. Tuyệt nhiên họ sẽ không bao giờ lờ cậu đi trong tương lai nữa vì một lý do là: Cậu và họ đều có những mối quan hệ chung, cậu tạo ra ảnh hưởng tốt cho hình ảnh của họ thì họ nghĩ cậu cũng có thể tạo ra sự tiêu cực được. Cho dù cậu sẽ không đi nói xấu họ đâu nhưng họ có thể vẫn cảnh giác nên sẽ tự bao bọc bản thân bằng cách tốt với cậu.
· Quy tắc thứ 3: Luôn tốt với người khác trước để nắm thế chủ động.
Việc đền đáp qua lại là một trong những chìa khoá giúp truyền cảm hứng và gây thiện cảm đối người khác, nhưng sẽ tốt hơn nữa nếu ta là người làm trước. Vì nó giúp ta có được nhiều lợi thế:
- Tuyệt nhiên ta sẽ thành chủ nợ ân tình của người khác, chứ không phải là con nợ ân nghĩa đối với họ rồi. Điều này cho bạn một thứ quyền lực ngầm trong mọi mối quan hệ khi bạn là cửa trên vì trong quá khứ đã từng đi gia ơn cho người khác. Bạn có biết bố gìa Vito Corleone trong tiểu thuyết cùng tên của Mario Puzzo luôn sẵn sàng bỏ tất cả nguồn lực ra để giúp đỡ bất cứ ai tới nhờ vả không? Ông ta làm vậy là để lấy vị thế kẻ ban ơn đó. Đương nhiên ông luôn làm kẻ được giúp đỡ phải ý thức được giá trị của việc ông đã làm, qua đó ông sẽ triệu họ trả ơn trong tương lai.
- Nhanh chóng phân biệt được ai là người tốt, ai là những người sống có tình nghĩa nhanh hơn người khác. Biết được điều này là bạn sẽ ý thức rõ bạn cần kết liên minh với ai và có thể tin tưởng ai khi cuộc sống hay công việc trong tổ chức có biến cố. Không gì tốt bằng biết sớm được bản chất của những người “có vẻ tốt ngoài mặt” nhưng lại bội nghĩa đâu, vì lẽ, bạn sẽ không biết khi nào họ phản bội mình mà. Nếu tương lai cậu làm kinh doanh thì cậu sẽ biết điều này quan trọng cỡ nào.
- Khi cậu trả đũa ai đó mà từng phụ lòng cậu trong quá khứ thì trong mắt xã hội (vì mọi người đã biết cậu giúp họ rồi) cậu là nạn nhân đang đi đòi lại công bằng từ kẻ thủ ác. Mọi người đứng về phía cậu để chống lại kẻ kia. Vậy là cậu lại thêm đồng minh mà không hề bị chỉ trích vì hành vi trả đũa của mình.
Phần quy tắc này là phần mình không hề muốn khuyến khích cậu nhớ chút nào cả, nhưng mình mong cậu biết được rằng những sự tốt lành cậu trao đi cũng có tính chất như một khiên chắn bảo vệ cậu trước các thị phi của cuộc đời. Đừng nghĩ xấu mình khi nói những cái này nhé. Mình đã mất rất nhiều tiền và thời gian lẫn tình cảm mới ngộ ra được các cái trên đó :”<
· Quy tắc thứ 4: Hãy trở thành một người có giá trị tới mức không ai dám lờ cậu đi.
Con người thường bị ngợp vì những thứ hào nhoáng hay thành tích của người khác. Khi cậu là một người có giá trị thực sự thì không ai có thể lờ cậu đi được nữa. Chỉ cần cậu có được thành tựu đủ lớn thì một tâm tư nhỏ của cậu cũng đủ làm hàng trăm người trăn trở hay băn khoăn vì nỗi đau của cậu. Khi cậu đã là một người thành công thì không ai còn lờ đi tiếng nói của cậu nữa rồi.
Mình mong cậu hãy tập gym, hãy chăm sóc da, chăm sóc tóc thật đẹp, quan tâm tới ngoại hình của mình nhiều một chút. Khi ấy cậu không chỉ đẹp mà còn khoẻ. Khi ngoại hình đẹp rồi thì hãy quan tâm tới ăn mặc nhé, hãy xem các set đồ được xếp đặt sẵn trong các lookbook trên fanpage của các shop thời trang ý. Đó là kiểu thời trang ứng dụng sẽ giúp cho cậu đẹp mà không bị trở nên kệch cỡm quá đà. Tránh làm theo các concept trang phục trong tạp chí thời trang nhé. Mình ở trong ngành thời trang tuy chưa quá dài nhưng có thể nói với cậu một điều là các concept kỳ lạ trong tạp chí ấy tới chính chúng mình cũng không mặc ra đường đâu (Haha). Xin lỗi vì có nói tới ngoại hình hơi nhiều nhưng thực sự việc người ta có muốn trò chuyện hay lắng nghe cậu nói, hay có muốn trao cơ hội cho cậu hay không thì ngoại hình cũng đóng góp không nhỏ vào việc đó. Bất kể cậu là nam hay nữ, cũng hãy cố gắng có một ngoại hình bắt mắt nhất có thể nhé.
Cậu cũng hay cố gắng học tiếng Anh thật tốt nhé. Bên cạnh các kỹ năng mềm hay kiến thức học trên đại học thì tiếng Anh chính là cái giúp cậu có thêm rất nhiều cơ hội để phát triển sự nghiệp cũng như học vấn của bản thân sau này đó. Cậu nhất định sẽ không để lỡ những cơ hội đi thực tập tại các công ty lớn, hay các project hay ho chỉ vì không có tiếng Anh. Người ta vẫn hay nhắc nhở nhau đầu tư học ngoại ngữ bởi vì nó quan trọng thật sự. Mình tiến xa và tiến nhanh trong công việc kinh doanh cũng bởi mình có thể đọc được tài liệu nước ngoài cũng như nói chuyện thoải mái với các khách hàng sử dụng tiếng Anh đó.
Khi cậu đã trở thành một người vừa có ngoại hình, vừa có trình độ chuyên môn, vừa là một người đạo đức tốt, vừa có ngoại ngữ thì mọi thứ sẽ ổn thôi. Cậu sẽ có được thành tựu cho riêng mình để tự hào. Khi ấy không ai có thể lờ cậu đi hay vô ơn với cậu nữa. Bởi ai cũng mong muốn được nghe người thành công chia sẻ. Ở phần trên, khi đọc được phần giới thiệu về bản thân và về công ty của mình cậu đã thấy hấp dẫn hơn và muốn đọc thêm về phần phía dưới hơn đúng không nào ^^ Mình biết mình sẽ viết rất dài nên mình mới nói ra thông tin bản thân để cậu chịu khó đọc đó (Ahihi)
· Okay, đây là quy tắc thứ 5 cũng là cuối cùng:
Hãy Bao Dung
Để khép lại phần thư này, mình sẽ kể nốt câu chuyện về vị luật sư mà mình đã kể ở phần trên. Sau khi chứng kiến sự thờ ơ và vô tâm của những thân chủ mà mình từng bảo vệ thì ông ta có dừng đấu tranh cho công lý không? Tất nhiên là không rồi. Ông ta vẫn tiếp tục bảo vệ lẽ phải trong suốt sự nghiệp của mình bất chấp lợi lộc. Bởi lẽ, điều gì đúng thì cần phải được công nhận. Sau này ông đã trở thành thẩm phán toà án tối cao của New York, và câu chuyện về vụ án Alabama của ông được dựng thành film “Heavens Fall” năm 2006. Tên của ông là Samuel Leibowitz. Câu chuyện này đã diễn ra ngoài thực tế chứ không phải chuyện cổ tích đâu.
Cho tới sau cùng thì người tốt vẫn được đền đáp mà!
Cậu không nên nghĩ ngợi quá nhiều về những người từng bỏ quên cậu trong quá khứ đâu. Vì có lẽ bản chất họ là vậy, giống như bản chất của cậu là đồng cảm và mong muốn làm điều tốt cho người khác.
Mình có đọc được rằng có một số ít người dễ dàng đồng cảm với nỗi đau của người khác đồng thời coi trọng việc giúp đỡ người khác quan trọng hơn cả bản thân mình, vì họ có một biến thể gene là DRD4-7R. Những người mang gene này thường chấp nhận phần thua thiệt về bản thân để mang lại điều tốt đẹp cũng như hạnh phúc cho người khác. Những đứa trẻ có gene này thường sẵn sàng cho đi hết số kẹo chúng có mà cần không cần giữ lại gì cho riêng mình.
Thật tiếc là chỉ có 2% dân số thế giới có gene này. Mình nghĩ rằng không chừng cậu cũng ở trong số này đó vì mình đọc thư của cậu thì mình thấy giống mô tả trong sách lắm lắm.
Mình mong cậu vẫn sẽ luôn tốt đẹp và yêu quý tất cả mọi người như bản chất con người cậu vẫn luôn vậy. Cái cậu cần chỉ là thêm một chút sắc sảo cho lòng tốt của mình đồng thời upgrade để bản thân tốt đẹp hơn mà thôi. Mạnh mẽ lên nhé! ^^
Bởi mình biết cậu đã băn khoăn về vấn đề của bản thân trong thời gian dài, vì mình cũng từng như vậy, nên mình đã dành rất nhiều thời gian cho thư này. Trong 2 ngày vừa qua, thay vì viết bài quảng cáo hay lên kế hoạch thì mình đầu tư thời gian vào bức thư này, và thực tế thì giờ cũng là 2h30 sáng rồi. Mình sẽ dừng thư ở đây nhé.
Thật sự rất vui nếu như cậu đọc hết thư này của mình vì chính mình cũng thấy nó quá dài luôn ^^
Sau khi đọc xong thư hồi âm này mà cậu muốn viết tiếp thì mình vẫn sẵn sàng trả lời nhé nên đừng ngại gửi tiếp nha. ^^
Thân Mến,
V.L.
P/s: Tớ vừa thị phạm quy tắc 1 ở trên ngay trong phần cuối thư khi cho cậu biết tớ dành nhiều thời gian cho thư như thế nào luôn đó.
Bạn còn điều muốn sẻ chia, tâm sự; hãy gửi thư về cho Tiệm.
Comments