top of page
Gửi Tiệm Tạp Hoá Kỳ Diệu

Thanks for submitting!

Tiệm Tạp Hoá

​Gỡ Rối Tơ Lòng

Chào bạn, 


Hẳn là bạn đang thắc mắc, mình đang ở đây làm gì và tại sao? Sao cái tiệm tạp hoá này không bán mì tôm, trứng gà, hay bim bim, mà lại đi nghĩ ngợi chuyên ưu tư cho người khác? 

Chuyện là thế này. Dự án nhỏ xinh này khai sinh từ cảm hứng của cuốn truyện Namiya Zakkaten no Kiseki (Miracles of the Namiya General Store). 

 

Trong truyện, một chủ tiệm hàng tạp hoá lâu năm nay bỗng thấy mình có một 'công việc' mới, đầy ý nghĩa: Viết thư trả lời cho bất cứ ai có nhu cầu cần giải đáp những băn khoăn trong đầu mình.

 

Từ những câu hỏi đùa, nghịch ngợm: "Làm sao không phải học bài mà con vẫn được 100 điểm" đến tới những câu hỏi mật thiết hơn: "Giữa sự nghiệp và người yêu, cháu nên chọn cái nào?" đến cực kỳ nghiêm túc: "Liệu cháu có nên theo đuổi ước mơ của đời mình nữa không?".

Ngày qua ngày, ông cặm cụi viết những bức thư hồi đáp đầy tâm huyết với hy vọng, biết đâu những lời khuyên của ông, không nay thì mai sau, lại có giá trị với những ai từng chia sẻ ưu tư cho ông.
 

Dự án nhỏ là mong muốn mở một cửa tiệm kỳ diệu như thế ở Việt Nam. Bởi vì chúng ta không có "những hộp sữa", và mình thì muốn nhận được thư từ khắp Việt Nam, vậy nên bạn có thể: A)Chọn bất cứ mật danh nào mình thích (như Thỏ Ngọc Cung Trăng, Chú Chó Đi Lạc, Paul Lennon trong truyện); B) Đặt bất cứ câu hỏi nào mà bạn thật sự muốn nhận được câu trả lời; C) Gửi nó cho Tiệm Tạp Hoá để chúng ta ngẫm nghĩ và gửi bạn câu trả lời.

Tiệm sẽ đóng cửa sau

Đây là thư hồi âm dành cho người đã gửi tờ giấy trắng tới cho tiệm. Nếu không phải của bạn, xin hãy trả bức thư về chỗ cũ.”

“Gửi người vô danh.


Ông già này đã suy nghĩ rất nhiều về lý do bạn cất công gửi tới một tờ giấy trắng. Đây chắc chắn là một chuyện lớn, tôi không thể trả lời bừa được.


Sau khi vận dụng hết cái đầu già cỗi này, tôi hiểu bức thư này có nghĩa là 'không có bản đồ'.


Nếu ví những người nhờ tôi tư vấn là kẻ lạc đường thì phần đông trong số họ ở tình trạng có bản đồ nhưng không chịu xem hoặc không biết vị trí hiện tại của mình.

 

Nhưng có lẽ bạn không thuộc loại nào trong hai loại này. Bản đồ của bạn vẫn còn là tờ giấy trắng. Bạn đang ở trong tình trạng dù rất muốn quyết định đích đến nhưng lại không biết đường đi nằm ở đâu.


Bản đồ là giấy trắng thì dĩ nhiên lúng túng rồi. Ai cũng sẽ thấy mất phương hướng.


Nhưng bạn hãy thử thay đổi cách nhìn. Vì còn là giấy trắng nên bạn có thể vẽ bất kỳ bản đồ nào.

 

Tất cả là tùy ở bạn. Mọi thứ đều tự do, khả năng là vô tận. Điều này thật tuyệt. Tôi mong bạn hãy tin vào bản thân và cháy hết mình với cuộc đời.


Tôi nghĩ là mình sẽ không còn viết thư trả lời tư vấn nữa. Cảm ơn bạn đã cho tôi một câu hỏi hóc búa nhưng tuyệt vời vào thời điểm cuối cùng này.


Tiệm tạp hóa Namiya.”

Trích Từ: Higashino Keigo. “Điều kỳ diệu của tiệm tạp hoá Namiya.” – Nhã Nam

bottom of page